Đêm Lisbon lạnh giá càng trở nên buốt hơn khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, ấn định thất bại 0-3 của Sporting trước Dortmund ở lượt đi giai đoạn play-off tranh vé vào vòng 16 đội Champions League. Nhưng con số không phải điều đáng nói nhất, mà chính là cách đội bóng này đang tự đánh mất bản sắc của mình một cách khó hiểu.
Từ một đội bóng được mệnh danh là “cỗ máy chiến thắng” dưới thời Ruben Amorim, Sporting đang trở thành một mớ hỗn độn về chiến thuật và nhân sự. Điều này thể hiện rõ nhất qua trận đấu với Dortmund, khi đội bóng Bồ Đào Nha đột ngột từ bỏ sơ đồ 3-4-2-1 thành công để chuyển sang 4-2-3-1 một cách vội vàng và thiếu tính toán.

Những quyết định nhân sự càng khiến người hâm mộ bối rối. Viktor Gyokeres, chân sút chủ lực, bị đẩy lên ghế dự bị trong một trận đấu then chốt. Inacio, trung vệ đang có phong độ cao, không được trao một phút ra sân nào. Trong khi đó, Debast bất ngờ được kéo lên đá tiền vệ phòng ngự, trong khi Morita – một tiền vệ chuyên nghiệp – lại phải ngồi ngoài.
Việc đưa một trung vệ như Debast lên đá tiền vệ phòng ngự gợi nhớ đến thời Phil Jones tại Manchester United – một thử nghiệm mà lịch sử đã chứng minh là không mấy thành công. Đây có vẻ là giải pháp bất đắc dĩ khi Hjulmand chấn thương, nhưng nó phản ánh sự thiếu tính toán trong các phương án dự phòng của đội bóng.
Sau khi Amorim ra đi, Sporting đã thử nghiệm với Joao Pereira, người được thăng chức từ nội bộ. Tuy nhiên, thay vì kế thừa và phát triển những di sản tích cực, các nhà cầm quân mới dường như đang cố gắng xóa bỏ mọi dấu vết của người tiền nhiệm. Điều này không chỉ khiến đội bóng mất đi bản sắc mà còn tạo ra một khoảng trống về định hướng chiến thuật.
Bản thân HLV Pereira sau đó cũng bị sa thải để nhường ghế cho Rui Borges. Tuy nhiên, Rui Borges cũng đang cho thấy quá nhiều vấn đề, khi chưa thể giúp Sporting trở lại mạnh mẽ ở giải quốc nội lẫn đấu trường quốc tế sau thời Ruben Amorim.
Thất bại trước Dortmund không chỉ khiến cơ hội đi tiếp tại Champions League của Sporting gần như khép lại, mà còn đặt ra nhiều câu hỏi về tương lai. Để có thể lội ngược dòng tại Signal Iduna Park, họ cần một phép màu: ghi ít nhất 4 bàn và giữ sạch lưới – một nhiệm vụ gần như bất khả thi với phong độ hiện tại.
Trong bóng đá, việc thay đổi huấn luyện viên luôn tiềm ẩn rủi ro. Nhưng với Sporting, những quyết định sau thời Amorim không chỉ là thay đổi, mà là một cuộc “cách mạng” thiếu tính toán, khiến đội bóng đánh mất những giá trị cốt lõi đã tạo nên thành công trước đây. Câu hỏi đặt ra là: Liệu Sporting có đủ thời gian và sự kiên nhẫn để xây dựng lại từ đống đổ nát này?
Nguồn tin: Bongdalu