Với người hâm mộ Manchester United, nỗi thất vọng với hàng công đã trở nên quá quen thuộc, đặc biệt sau màn trình diễn nhạt nhòa của Rasmus Hojlund và Joshua Zirkzee trong trận đấu với Fulham tại vòng 5 FA Cup. Một lần nữa, đoàn quân của HLV Ruben Amorim lại khiến khán giả phải lắc đầu ngao ngán, trái ngược hoàn toàn với kỳ vọng về một hàng tấn công bùng nổ.
Hãy thử nhìn lại: lần cuối cùng một tiền đạo Manchester United ghi bàn tại Premier League, không tính Amad Diallo, là khi nào? Đó là pha lập công của Hojlund vào lưới Nottingham Forest tại Old Trafford ngày 8/12. Đã ba tháng trôi qua, nhưng các chân sút của “Quỷ đỏ” vẫn im hơi lặng tiếng.
Con số này đang trở thành cơn đau đầu không nhỏ với HLV Ruben Amorim, người đang nỗ lực vực dậy đội bóng trong mùa giải 2024/25 đầy khó khăn. Ban lãnh đạo Manchester United từng không tiếc tiền để cải thiện hàng công. Khi Erik ten Hag đến vào mùa hè 2022, họ chi tới 100 triệu bảng để mang về Antony – tài năng trẻ từng tỏa sáng ở Champions League.

Với dàn cầu thủ trẻ trung như Martial, Rashford, Sancho, Antony, sau này là Garnacho, cùng kinh nghiệm của Cristiano Ronaldo, người hâm mộ kỳ vọng vào một lối chơi tấn công rực lửa. Thế nhưng, thực tế lại phũ phàng. Mùa 22/23, Manchester United chỉ ghi được 58 bàn – thấp nhất trong top 6 Premier League, kém Newcastle tới 10 bàn. Khi Rashford sa sút, cả đội lập tức chật vật trong khâu ghi bàn.
Đến mùa 23/24, Manchester United chỉ bổ sung Rasmus Hojlund để thay thế Ronaldo, Martial và Weghorst. Kết quả? Họ vẫn chỉ ghi được 57 bàn – thành tích không cải thiện so với trước đó, nhưng lần này xếp chót trong top 10 Premier League. Dù vậy, chức vô địch FA Cup giúp “Quỷ đỏ” giành vé dự Europa League, bất chấp vị trí thứ 8 chung cuộc.
Sang mùa 24/25, tình hình còn tệ hơn. Sau 27 vòng đấu, Man United mới ghi 33 bàn, kém xa chính họ ở hai mùa trước. Khoảng cách với top 4 hiện là 14 điểm so với Manchester City, gần như dập tắt hy vọng chen chân vào nhóm dự Champions League. Europa League và FA Cup giờ là hai đấu trường cuối cùng để Amorim cứu vãn mùa giải.
Vậy đâu là nguyên nhân? Trước hết, các tiền đạo của Manchester United không đáp ứng kỳ vọng. Hojlund, từng được ca ngợi với tốc độ và khả năng liên kết ở Atalanta, lại thiếu sự hỗ trợ từ đồng đội. Anh hiếm khi nhận được những đường chuyền thuận lợi để dứt điểm. Bên cạnh đó, kỹ năng giữ bóng, làm tường, chọn vị trí và không chiến của tiền đạo người Đan Mạch vẫn còn nhiều hạn chế.
Zirkzee khá hơn đôi chút, nhưng cũng chưa đủ để tạo đột biến. Việc Amorim phải thử nghiệm Kobbie Mainoo hay trao cơ hội cho tài năng 17 tuổi Chido Obi từ đội trẻ cho thấy sự bế tắc rõ rệt ở vị trí mũi nhọn.
Thứ hai, khả năng tận dụng cơ hội của hàng công Manchester United cực kỳ tệ hại. Những pha bỏ lỡ khó tin của Rashford hay Garnacho, khi khung thành đã rộng mở, không còn là chuyện hiếm. Khả năng tận dụng tình huống cố định cũng yếu kém, dù đã được cải thiện phần nào dưới thời Amorim.
Hiện tại, “Quỷ đỏ” phải trông cậy vào bàn thắng từ các hậu vệ và Bruno Fernandes trong những pha bóng chết. Nhưng như trận thắng Ipswich Town gần đây cho thấy, hàng thủ không thể mãi gánh thay cho các tiền đạo. Hàng công Manchester United đang ở trạng thái báo động đỏ. Sự kém hiệu quả không chỉ kéo tụt thành tích mà còn làm lung lay niềm tin của người hâm mộ.
HLV Amorim rõ ràng đối mặt với bài toán nan giải. Để thay đổi tình thế, ông cần nhanh chóng tìm ra giải pháp, từ việc chấn chỉnh các tiền đạo đến cải thiện sự gắn kết toàn đội. Nếu không, mùa giải này có thể tiếp tục là một cơn ác mộng tại Nhà hát của những giấc mơ.
Nguồn tin: Bongdalu